• Chào Khách! Khi bạn tham gia CỘNG ĐỒNG HOÀNG MAI (HMO) xin vui lòng đọc kỹ những điều khoản trong bản nội quy... (xem chi tiết)
  • Cộng Đồng Hoàng Mai (HoangMaiOnline) – HMO là một tổ chức Phi Lợi Nhuận, Phi Chính Phủ, Phi Tôn Giáo, nhằm kết nối các thành viên của Thị xã Hoàng Mai và Xứ Nghệ xích lại gần nhau.... (Xem chi tiết)
  • Chào Khách! Hiện nay Cộng Đồng Hoàng Mai, Nghệ An đang hoạt động tích cực, thiếu nhân sự quản lý và phát triển. Vậy BQT thông báo cần tuyển thêm Admin, Mods, PRs... (Xem chi tiết)

Suốt 12 năm nghẹn ngào xích nhốt con trong “chuồng”!

HMO

Administrator
Staff member
Chứng kiến cảnh chàng thanh niên trẻ Nguyễn Văn Đồng (SN 1979, trú xóm Thượng Hoà, xã Thanh Chi, huyện Thanh Chương) 12 năm bị xích nhốt trong “chuồng”, người làng không khỏi ngậm ngùi, xót thương.

Nhìn cảnh người con trai vật vã, mỗi lúc lên cơn điên lại đập phá trong điên loạn, nước mắt xót xa trong đôi mắt ông Nguyễn Văn Mậu và bà Trần Thị Ngọ cứ tuôn trào. Mười hai năm cay đắng xích nhốt con trong căn phòng nhỏ ẩm thấp, ông bà xót lắm. Làm cha làm mẹ, có nỗi đau nào nghẹn ngào hơn vậy.
12 năm nay, Đồng bị xích nhốt trong căn phòng nhỏ

Ngày đó, Đồng học giỏi lắm. Cái bản tính hay lam hay làm, gương mặt điển trai, hồn hậu của Đồng tạo nhiều thiện cảm. Nhiều thôn nữ quê nghèo ngày đêm “thương thầm trộm nhớ”.

Cuối năm 2010, định mệnh đắng cay của đời Đồng bắt đầu từ cú ngã xe đạp. Chiếc xe mất phanh, trượt dốc, cuốn Đồng lao thẳng vào gốc cây xoài. Sau cú ngã xe tưởng “thường thôi”, Đồng bỗng dưng trở nên “hài hước” hẳn! Anh cười cười, nói nói vô thức, ngày ngày mải mê nơi xó ruộng bắt… chuồn chuồn! Đêm xuống, Đồng gào thét, đập phá trong điên loạn.

Người làng Thượng Hoà còn nhớ như in những ngày mưa năm đó. Ông Mậu, bà Ngọ cùng đám trai làng “tiền hô hậu ủng”, người khoá tay, kẻ ghì chân trói Đồng vác lên xe bò lốp, ra Quốc lộ 46 bắt xe đò xuống Bệnh viện Tâm thần Nghệ An chữa trị. Bằng mọi giá phải giải thoát cậu con trai cưng khỏi cuộc sống lúc tỉnh lúc mê.

Gia cảnh nghèo, ông bà chạy vạy khắp nơi, đưa con trai đi chữa trị trong Nam ngoài Bắc. Những chuyến xe mang theo những niềm hy vọng. Bệnh tình của Đồng ngày càng trầm trọng. Kinh tế gia đình khánh kiệt. Cuối năm 2010, vô phương cứu chữa, ông Đồng gạt nước mắt cõng con về.

Đồng mất trí hoàn toàn, hàng ngày “khoả thân” chạy “giao lưu” khắp làng trên xóm dưới. Gặp đám trai làng ngồi ở vệ đường, Đồng lao vào rượt đuổi, đánh chém te tua. “Chiến” ngoài đường chán, Đồng về nhà, tẩn cả bố mẹ. Cực chẳng đã, ông Mậu bà Ngọ phải sắm xích cỡ lớn, trói chặt con trai trong căn phòng nhỏ.

Xót lắm, nhưng chẳng thể làm gì để cứu con

Mười hai năm chứng kiến cảnh con trai sống trong điên loạn, ông bà tan nát cõi lòng. Đêm xuống, Đồng gào thét điên cuồng. Bát cơm ăn xong, Đồng phang thẳng vào góc tường. Có dạo, chiếc xích sắt lâu ngày bị rỉ, Đồng được sổ lồng, trần truồng lao đi phá nhà hàng xóm, đập tan hoang ống nước nhà bên. Ông bà phải sắm bộ xích mới kiên cố hơn. Cuối năm 2000, hứng chí, Đồng lấy dao thái rau, chặt đứt một ngón tay. Đỉnh cao, năm 2002, Đồng vớ được con dao rỉ, chặt đứt lìa bàn tay trái. Máu tuôn xối xả, ngạc nhiên, Đồng không chết. Từ đợt đó, không ai có thể tiếp cận Đồng.

Cực nhất là lúc cho Đồng tắm rửa. Không thể tiếp cận, ông Mậu bà Ngọ chỉ còn cách đứng ngoài cửa, dùng cả chậu nước xối vào người con. Những đêm đông giá rét, nhìn Đồng cương quyết không mặc quần áo ấm, bà Ngọ nghẹn ngào đứng cạnh cửa xót thương. Căn phòng bị Đồng “xả” tự do, bốc mùi nồng nặc.

“Thằng bé trước hiền như đất, học giỏi, siêng năng. Nhà nghèo, bữa ăn còn chật vật, giờ muốn đưa con đi chữa trị chuyến nữa cho thoả mãn cũng đành chịu. Nhìn con vậy, còn gì đau đớn hơn” - bà Ngọ nói trong nước mắt.

Tôi nhìn Đồng, nghẹn ngào cùng nỗi đau của bà Ngọ. Cơn mưa chiều ngày càng nặng hạt. Đêm nay, Đồng sẽ lại la hét. Và ông Mậu bà Ngọ, sẽ lại vật vã trong những niềm đau. Chợt mong những tấm lòng thơm thảo của bè bạn gần xa, tiếp sức cho những mảnh đời bất hạnh.
HMO nguồn GĐVN.
 

Ads HMO

Ads HMO

Top